Thiên tài của một tộc đều bị đánh bại, đây chắc chắn là sự sỉ nhục cực lớn, nếu không phải thấy đối phương nhắc đến chuyện này mà trên mặt vẫn có ý cười, hắn đều cho rằng Lý Hạo đã bị Cơ gia giết chết vì tức giận.
“Ha ha, ngươi lo xa rồi, nhi tử của ngươi ôn hòa lễ độ, không kiêu không nịnh, sao có thể đắc tội với chúng ta được.”
Cơ Vân Vũ cười nói: “Huống hồ thiếu niên có chút ý khí và tính tình, cũng là chuyện bình thường, thiên tài nào mà không phải là tuổi trẻ khí thịnh, nếu không có sức hấp dẫn của tính cách độc đáo thì sao xứng đáng được gọi là thiên tài, chỉ là một kẻ may mắn thừa hưởng tư chất của cha ông mà thôi.”
Lý Thiên Cương thở phào nhẹ nhõm, phụ họa nói: “Tiền bối nói đúng.”
“Đây là nhi tử độc nhất của ngươi phải không?” Cơ Vân Vũ mỉm cười hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây