Hơi thở của hắn dần trở nên thông thuận, hắn thở từng hơi thật sâu.
Máu thịt toàn thân hắn nứt ra, bề mặt như đã đóng vảy.
Nơi hắn ngồi, toàn bộ đều là tuyết bị máu nhuộm đỏ.
Không biết qua bao lâu sau.
Lý Hạo từ từ mở mắt, đập vào mắt hắn là ánh mắt quan tâm của Phong lão và Tống Thu Mặc, Lý Hạo khẽ mỉm cười: “Ta không sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây