Tống Nguyệt Dao gật đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm Lý Hạo, nói bằng giọng điệu rất nghiêm túc.
Thẩm Vân Khinh không vui nói: “Thôi đi các ngươi, Thiên Môn quan là nơi nguy hiểm như thế nào, các ngươi đừng đến gây phiền phức cho người ta, nơi hắn có thể ở, chưa chắc các ngươi đã ở được.”
Nói xong, hắn nói với Lý Hạo: “Không phải lão già này không để bọn họ giúp ngươi, cũng không phải ta sợ liên lụy, mà ta chỉ sợ bọn họ cản trở ngươi.”
“Ta hiểu.”
Lý Hạo cười đáp, sau đó nhìn quanh một vòng: “Mọi người trong Bạch điện đều đến đây sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây