Lý Hạo không cầu kỳ như vậy, trực tiếp vùi đầu vào trong đó gặm, nước chảy ròng ròng.
Còn Biên Như Tuyết thì tao nhã hơn nhiều, ngón tay khẽ đẩy chuôi kiếm, kiếm phong xuất hiện, ánh bạc lóe lên, dưa hấu bị cắt thành mấy miếng hình trăng lưỡi liềm.
Nàng đưa cho Lý Hạo một miếng, Lý Hạo cũng cầm ăn.
“Những ngày như thế này, thật thoải mái...” Lý Hạo ngồi trên sườn núi, lòng bàn tay chống xuống đất, nhìn về phía mặt trời lặn xa xa, ánh chiều tà chiếu khắp nhân gian.
Biên Như Tuyết nghe lời Lý Hạo nói, động tác ăn dưa hơi khựng lại, sau đó mỉm cười: “Đúng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây