Nguyệt Hi cùng Cổ Viêm đều ngẩn người, sau đó trong mắt lộ ra vẻ phức tạp nhưng trong lòng lại vui mừng thay cho Lý Hạo.
Có thể bái sư dưới trướng Chí Tôn, đây là cơ duyên trời cho, chẳng qua như vậy, khoảng cách giữa bọn họ với Lý Hạo sẽ càng lớn hơn, sau này còn có thể xưng một tiếng “Sư đệ” hay không cũng chưa biết được.
Giữa tiếng xôn xao cùng ánh mắt ngưỡng mộ của đám đông, Lý Hạo khẽ chắp tay hướng về vị Thiên Cung Chí Tôn, cung kính nói: “Vãn bối xin bái kiến.”
Ánh mắt của Thiên Cung Chí Tôn từ đầu đến cuối vẫn bình thản như mặt hồ thu, không lộ chút tâm tư nào. Hắn chậm rãi lên tiếng:
“Hạo Thiên đúng không? Thiên tư của ngươi không tệ, ngươi từ đâu tới?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây