Thanh âm lạnh lùng như sương vang lên từ hóa thân của Thời Gian Bản Nguyên Thần Thụ.
Lý Hạo nghĩ đến lời vừa rồi của Không Gian Bản Nguyên Thần Thụ, chắp tay nói: “Nếu tiền bối bằng lòng ban tặng, vãn bối nhất định sẽ khắc ghi ân tình này.”
“Ta cần ân tình của ngươi làm gì.”
Giọng nói của Thời Gian Bản Nguyên Thần Thụ cực kỳ lạnh lùng: “Chẳng qua là Cửu Tự Tiên Ấn thôi, vẫn chưa thể phá vỡ được giới hạn kia, chỉ là nửa chân bước vào thiên tư Đế cảnh mà thôi. Những tồn tại như ngươi, ta đã gặp không biết bao nhiêu trong dòng chảy thời gian, cũng không biết đã lụi tàn bao nhiêu!”
Lý Hạo sững sờ, sắc mặt hơi biến đổi nhưng không tức giận, bởi lẽ đối phương nói có lẽ là sự thật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây