“Đây là loại rượu mà ngươi thích nhất, tiểu tử, hồi đó ngươi mới mười ba mười bốn tuổi đã biết uống rượu, lại còn ở trong phủ tướng quân có quy củ nghiêm ngặt, thật khiến người ta kinh ngạc...”
“Còn nhớ con hắc giao bị trói ở trong ngõ không, lần trước ta hỏi ngươi, ngươi nói không nhớ, tiểu tử, ta thấy rõ mí mắt ngươi giật giật, rõ ràng là nhớ rất rõ, chắc là ngươi còn đếm được cả từng vảy của con hắc giao đó...”
Hắn nói đến đây, liếc nhìn Lý Hạo bên cạnh, thấy đối phương vẫn nhắm mắt đứng im như tượng gỗ, không có phản ứng gì, trên mặt hắn mang theo nụ cười nhưng hốc mắt đã ươn ướt.
“Ta sẽ quay lại nhân gian một chuyến, tìm cho ngươi con hắc giao đó...”
“Bao giờ, ta mới được ăn lại món cá nướng của ngươi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây