“Dưới sự cầu xin của những người khác, ta thả họ đi, định âm thầm quan sát, xem họ có lấy đạo binh đó ra không nhưng mãi đến khi họ thành thánh cũng không thấy lộ ra⋯”
Di Thiên Thánh Nhân hơi lắc đầu, trong mắt mang theo vẻ tang thương:
“Họ để trả thù ta, đã phế bỏ hết những thứ ta truyền thụ, tự mở thánh đạo, một kẻ trộm, một kẻ nói dối, giống như ta đã từng nói họ vậy, nói họ trộm cắp, nói họ nói dối, ta biết họ muốn nói gì.…•
Lý Hạo ngẩn người, không ngờ Phong lão và Hoang Thiên Thánh lại có quá khứ như vậy.
Trộm cắp, nói dối, mặc dù Di Thiên Thánh Nhân không nói rõ nhưng Lý Hạo có thể tưởng tượng được, năm đó khi họ phải chịu oan ức như vậy, hẳn còn phải chịu nhiều đau đớn và khổ sở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây