Một mái tóc dài màu xám tro bay phất phơ, mặc áo xanh, lay động theo gió, trên búi tóc của hắn là một chiếc trâm gỗ bình thường, trên mặt mang theo nụ cười.
Hai tay chắp sau lưng, bình thản nhìn thẳng vào Phật Tôn, trong mắt mang theo vẻ chế nhạo.
Sau đó, hắn cúi đầu, nhìn thiếu niên trên đài, sắc mặt từ kinh ngạc chuyển sang ngẩn ngơ, lộ ra nụ cười, nói:
“Chuột con, lâu rồi không gặp.”
Giọng nói quen thuộc, lời nói quen thuộc, khiến Lý Hạo có cảm giác mất hồn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây