Khổng Tước Vương nghe vậy trên mặt lộ vẻ cười khổ, “Nam mô A di đà phật, lão nạp chỉ là một hòa thượng từ bên ngoài tới, sao dám sửa đổi điều cấm Phật môn.”
“Đại sư, có lời nói thật với ngài, bất mãn lớn nhất của bần đạo đối với Phật giáo chính là Phật giáo xuất gia tu hành, hành động này sẽ dẫn đến Trung thổ chúng ta dân số ngày càng thưa thớt, vận nước suy yếu, nếu như đại sư không thể đồng ý với ba điều này, bần đạo chắc chắn sẽ không để cho Phật môn truyền bá ở Trung thổ.” Mạc Vấn nghiêm mặt nói ra.
Mạc Vấn nói xong, Khổng Tước Vương nhíu mày không nói, thần sắc và ngữ khí của Mạc Vấn cực kỳ nghiêm khắc, cho thấy ba điều này đã là giới hạn thấp nhất của hắn, không còn bất cứ nhượng bộ nào, nếu như không tuân theo thì ngàn vạn tăng ni sẽ có nguy cơ bị chặt đầu.
“Mặc dù lão nạp có lòng sửa đổi, nhưng những tăng ni Trung thổ kia cũng sẽ không tuân theo.” Khổng Tước Vương nói ra.
“Đại sư, chỉ cần ngài có thể thay đổi những điều không tốt này, thì ngài có thể tùy ý chọn lựa vị trí quốc sư hộ quốc của các nước Tấn, Tần, Lương, Đại.” Mạc Vấn nói ra, quan hệ giữa Phật giáo và Đạo giáo có chút giống với quan hệ giữa người Hồ và người Hán, nếu như Phật giáo không truyền đến từ Tây Vực, thì đạo nhân Trung thổ vẫn còn tự cao tự đại không muốn phát triển, Phật giáo đến trực tiếp khiến Đạo giáo phải tự kiểm điểm chấn chỉnh bản thân mình, vì vậy Phật giáo cần phải được bảo tồn, nhưng điều kiện trước tiên là Phật giáo không thể làm cho người Hán đoạn tử tuyệt tôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây