Tử Dương (Dịch)

Chương 495: Đạo cô và tăng nhân

Chương Trước Chương Tiếp

Lời thì thào của Phong Nhất Lam khiến Mạc Vấn cảm thấy hiếu kỳ. Với tình huống bây giờ thì “Bọn hắn” trong miệng nàng chỉ có thể là chỉ Hắc Bạch vô thường. Vậy tại sao nàng lại muốn Hắc Bạch vô thường rời khỏi trước giờ Ngọ, còn câu “Chớ có trách ta” là nói về ai?

Phong Nhất Lam đắp kín tấm chăn mỏng rồi nhắm mắt lại, nước mắt rõ ràng hiện ra trên khóe mắt, theo sau đó là nghẹn ngào không thành tiếng. Không lâu sau, thanh âm nghẹn ngào biến thành thấp giọng thút thít nỉ non, lại qua chốc lát, thút thít nỉ non đã biến thành gào khóc bi thương.

Người tu hành tu vi càng cao thâm thì sự khống chế tâm tình bản thân lại càng mạnh mẽ, mà với tu vi Địa Tiên của Phong Nhất Lam thì không nên thất thố như thế chứ! Lúc nàng khóc thì nằm co người lại, hai tay nắm chặt, đủ thấy trong lòng rất là bi thương; thân là Địa Tiên nếu vì sự sống còn của bản thân thì nhiều nhất nàng chỉ cảm thán một câu thời gian không đợi ta là được, tuyệt sẽ không đến mức bi thương như vậy.

Sau một lúc nức nở thì Phong Nhất Lam đã khống chế được tâm tình của mình. Nàng đưa tay lau đi nước mắt, an tĩnh nằm ngửa, hai tay phân biệt cầm lục điệp và pháp ấn, thần sắc trên mặt chuyển sang bình hòa.

Thấy tình hình này thì Mạc Vấn lặng yên tạm ly khai. Ở ngoài trăm trượng phía tây tiểu viện, hắn thoát khỏi trạng thái ẩn thân và tản ra khí tức bản thân, rồi bước về phía tiểu viện.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)