Có mười tám con Bệ Ngạn, tất cả đều mình thú, đa phần đều xấp xỉ tu vi của Tử Khí đạo nhân. Con Bệ Ngạn đứng trên đỉnh núi cao nhất hình dáng to lớn khác thường, hai cánh trên lưng màu bạc, tu vi linh khí rất thâm hậu không thua kém Chân Long.
“Nếu biết bọn chúng xuất hiện, ta đã mang Kim Điêu đến rồi“. Dạ Tiêu Diêu cười nói. Mấy con Bệ Ngạn này có cánh, chắc chắn có thể bay lượn.
Lưu Thiếu Khanh rút chuỷ thủ ra: “Tên đã lên dây, sao có thể không bắn?”
“Giao thủ lĩnh Bệ Ngạn cho Thanh Long“. Mạc Vấn dứt lời bèn điều khiển phù hoá Thanh Long tiến lên công kích con Bệ Ngạn màu bạc đang đứng ở cửa trí cao nhất. Thanh Long tuân lệnh, rời khỏi mặt nước bay vọt lên phía trước. Ba người lập tức bay theo sau cùng ngăn địch.
Thấy Thanh Long xuất hiện, đám Bệ Ngạn dồn dập vỗ cánh rời khỏi đỉnh núi, khẩn trương bay đến để nghênh chiến. Thủ lĩnh màu bạc sải rộng cánh bay ở chính giữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây