Lúc Bạch Vô Thường nhíu mày thì Mạc Vấn cũng nhíu mày theo. Lúc trước hắn đã hỏi Hắc Bạch Vô Thường chuyện này, tên hắn và A Cửu, Thiên Tuế cũng không có trên Sinh Tử Bộ, điều này cho thấy ba người có Tiên Duyên trời định (ý nói trường sinh bất lão). Nhưng Bạch Vô Thường lại tìm được tên của Lưu Thiếu Khanh và Dạ Tiêu Diêu, chứng tỏ hai người bọn họ giống thường nhân, có dương thọ cố định.
Lưu Thiếu Khanh và Dạ Tiêu Diêu nhìn thấy thần sắc Bạch Vô Thường, trong lòng đã nhận thấy một tầng bóng mờ, nhưng chung quy hai người bọn họ có định lực hơn người, tuy thấp thỏm trong lòng nhưng cũng không thúc dục hỏi, chỉ liếc mắt chờ Bạch Vô Thường trả lời.
Hắc Vô Thường thấy thần tình Bạch Vô Thường khác thường, bèn thò tay lấy Sinh Tử Bộ trong tay tên kia, lật nhìn xem Sinh Tử Bộ mấy lần rồi giao lại cho Bạch Vô Thường, chuyển sang nhìn Lưu Thiếu Khanh và Dạ Tiêu Diêu nói ra: “Hai vị chân nhân không phải tục cốt phàm thai, Sinh Tử Bộ này của chúng ta . . .”
“Thời gian của nhị vị không nhiều, kính xin . . .” Bạch Vô Thường cắt ngang lời Hắc Vô Thường nói.
“Ngươi xem ngươi, uống chút rượu vào lại ăn nói bậy bạ.” Hắc Vô Thường ở bên nói xen vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây