“Vậy là tốt rồi, lão gia, lúc nào truyền tin cho Tam gia và Tứ gia?” Lão Ngũ hỏi.
Mạc Vấn ngồi xuống trước đan đỉnh: “Mấy ngày nữa, luyện xong đan dược sẽ truyền tin cho bọn họ.”
Trong lúc hai người nói chuyện, Tần Vân mang trà đến. Mạc Vấn và lão Ngũ cầm lấy chén trà nhỏ, ngồi trước đan đỉnh nói chuyện phiếm, lúc này giờ Tỵ, ánh mặt trời ấm áp, có người nhà ở bên cạnh, thật thư thái an bình.
Lão Ngũ thấy tâm tình Mạc Vấn đã tốt hơn, nhân cơ hội giải thích: “Lão gia, về chuyện kia, kỳ thật ta không nghĩ sẽ làm quốc trượng, ta chỉ cảm thấy con gái ta muốn cưới người nào là do nó tự mình làm chủ, khi còn bé nó đã gặp nhiều chuyện buồn rồi . . .”
“Đúng là nên để nó tự làm chủ.” Mạc Vấn gật đầu nói. Ngô Cát Nhi lúc nhỏ quả thực vô cùng bi thảm, lão Ngũ thân là cha Ngô Cát Nhi, tự nhiên hy vọng nàng lớn lên có thể được gả vào một nơi thật tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây