Những gia tộc giàu có hàng đầu biết đến Tu luyện giả, chỉ cần trong gia tộc có người có thiên phú tu luyện, họ sẽ toàn lực hỗ trợ, về cơ bản mỗi gia tộc giàu có đều có một hoặc hai Tu luyện giả.
Tất nhiên cũng có những gia tộc ngoại lệ. Muốn tu luyện, thiên phú là điều không thể thiếu, phần lớn mọi người không thể tu luyện, vì vậy việc xuất hiện Tu luyện giả cũng là do may mắn.
Nói về gia cảnh, nhà họ Trần không thua kém nhà họ Triệu, nói về Tu luyện giả, Tu luyện giả của nhà họ Trần mạnh hơn, vì vậy Triệu Khôn đương nhiên rất khách sáo, hết sức kết giao.
Tu luyện giả của nhà họ Trần có thiên phú gần như mạnh nhất trong số những gia tộc giàu có này, thậm chí tương lai còn có thể đạt đến Thiên cấp! Toàn bộ Hoa quốc chỉ có vài chục người Thiên cấp mà thôi!
“Nhất định.”
Trần Thiên Đào cũng cười nói, hai người cùng nhau bước vào nhà đấu giá. ...
“Tiểu Dương, đây là chỗ ngồi của cháu, cháu ngồi đây, đợi đến khi phiên đấu giá bắt đầu là được.” Tần Sơn Xuyên dẫn Lý Dương đến một chỗ, cười nói.
Đây là vị trí hàng thứ ba.
Hàng thứ nhất, hàng thứ hai quá dễ gây chú ý nên Lý Dương không thích ngồi ở hàng ghế trước.
“Làm phiền chú Tần rồi.” Lý Dương cười nói.
Tần Sơn Xuyên nói vài câu rồi rời đi, trước khi đi còn nói: “Chú đi nói với giám đốc một tiếng, lúc trước giám đốc nói muốn gặp cháu.”
Ông tươi cười nói với Lý Dương, trước đó Lý Dương đã mang đến cho nhà đấu giá ốc Long Cung Ông Nhung, khiến danh tiếng của nhà đấu giá thành phố Huyền tăng cao, lần này lại mang đến mười ba con cá ngừ vây xanh lớn, càng khiến danh tiếng của nhà đấu giá tăng thêm một bậc!
Đối với Lý Dương, giám đốc nhà đấu giá thành phố Huyền đương nhiên phải ra mặt cảm ơn.
Lý Dương ngồi xuống, hắn cầm điện thoại, xem một số thông tin, chính là về cá ngừ vây xanh.
“Hy vọng lần này có thể đấu giá được một mức giá tốt.” Lý Dương thầm mong đợi.
Giá cuối cùng của phiên đấu giá không ai biết trước được, có thể mọi người sẽ cạnh tranh, giá cả ngày càng cao, đấu giá cao hơn giá bình thường cũng rất có thể.
Trong lúc Lý Dương đang mong đợi, lúc này cách hắn không xa có hai cô gái rất xinh đẹp đang ngồi.
Hai cô gái này không chỉ xinh đẹp, mà trên người còn toát lên một khí chất, tuy nhiên khí chất này hơi khác một chút.
Cô gái nhỏ tuổi hơn có khí chất điềm đạm hơn, chỉ có cô gái lớn tuổi hơn, khí chất mới ôn hòa, đoan trang hơn.
“Dao Dao, lần này chắc là cô út có thể nhìn thấy được người mà cháu thích rồi nhỉ?” Cô gái lớn tuổi hơn một chút nói.
Nghe vậy, mặt Chu Dao hơi đỏ, ngượng ngùng nói: “Cô út, cô nói gì thế?”
Chu Hiểu Vân cười nói: “Đừng tưởng cô út không biết, trước đó cô đã tốn không ít quan hệ để điều tra rồi, lần này đến đấu giá cá ngừ vây xanh là một thanh niên tên Lý Dương, mà hình như bạn cùng lớp cấp ba của cháu cũng có một người tên là Lý Dương. Thế nên, người mà cháu thích chính là thanh niên tên Lý Dương này có phải không?
Cô cười nói, vẻ mặt như đã biết hết mọi chuyện.
Thấy Chu Hiểu Vân vạch trần, Chu Dao cũng giả vờ bình tĩnh nói: “Thế thì sao chứ? Cháu đã mười tám tuổi rồi, có người mình thích chẳng phải chuyện rất bình thường đó sao? Thay vì việc quản cháu, cô út nên tìm cho cháu một người chú thì hơn.”
“Được lắm, Dao Dao, vậy mà còn dám trêu chọc cô út.” Thấy Chu Dao chuyển chủ đề sang mình, Chu Hiểu Vân lập tức không vui.
Cô là cô út của Chu Dao, nhưng thực tế mới chỉ hơn hai mươi tuổi, hai người ở cạnh nhau chẳng khác nào chịu em.
Đang nói chuyện, Chu Dao nhìn về một hướng, trong mắt đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Lý Dương.”
Lý Dương đang ngồi xem điện thoại, nghe thấy một giọng nói quen thuộc, không khỏi quay lại nhìn, lập tức nhìn thấy Chu Dao.
Trên mặt hắn cũng lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Chu Dao?”
Không ngờ lại gặp được cô gái mình thích trong nhà đấu giá này, rõ ràng là niềm vui bất ngờ.
Nhìn Chu Dao bước nhanh tới, hắn nghi hoặc hỏi: “Trước đây không phải cậu bảo cậu vẫn còn ở nước ngoài sao?”
Chu Dao cười nói: “Hôm qua tôi vừa mới về, ông bà ngoại tôi cũng về nước, định ở trong nước một thời gian.”
“Thì ra là vậy.” Lý Dương cười gật đầu, hắn nghĩ một lúc rồi nói: “Trước đó cậu cố tình hỏi tôi có đến phòng đấu giá không đúng không?”
Trước đó Chu Dao hỏi hắn có đến phòng đấu giá không? Lý Dương không để ý, bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là Chu Dao cố ý hỏi như vậy.
Chu Dao cười mà không nói, lúc này Chu Hiểu Vân cũng đến bên cô.
Cô chỉ vào Chu Hiểu Vân, giới thiệu: “Đây là cô của tôi.”
Chu Hiểu Vân nhìn Lý Dương, cẩn thận đánh giá chàng trai mà cháu gái mình thích, trong lòng không khỏi gật đầu.
“Cao ráo, đẹp trai, sạch sẽ, ánh mắt của Dao Dao không tệ.”
Thực ra trước đó cô đã nhìn thấy ảnh của Lý Dương, nhưng ảnh và người thật vẫn có sự khác biệt, bây giờ mới thực sự gặp được Lý Dương.
Ánh mắt của cháu gái cô vẫn rất tốt.
“Xin chào.”
“Xin chào.”
Lý Dương và Chu Hiểu Vân chào nhau.
Chu Dao nhìn chỗ ngồi, đột nhiên kinh ngạc nói: “Lý Dương, đây là chỗ ngồi của cậu à?”