Tống Thư Hàng cảm thấy trong ánh mắt ba mình nhìn mình không ngừng có ám hiệu “địa vị trong lòng -1”.
“Ba à, tuy rằng con không biết Tịnh Trần Chú nhưng con biết cánh cửa không gian mà! Chính là thông đạo không gian mà Bạch tiền bối dùng vừa nãy để chúng ta đi thẳng từ Nho gia đến thành phố Văn Châu ấy.”
Tống Thư Hàng cảm thấy mình nên giữ gìn địa vị của mình trước mặt ba mẹ, thế nên liền khoe năng lực không gian nom trâu bò nhất của mình hiện giờ.
Nếu không giữ gìn địa vị, đợi em gái ra đời rồi, e là thằng con trai lớn như hắn sẽ chẳng có bất cứ cảm giác tồn tại nào trong lòng ba mẹ nữa.
“Cánh cửa không gian có thể quét tro bụi đi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây