Từ Bày Quán Bán Bánh Nhân Hẹ Đến Được Vạn Người Mê

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngũ ca vội nói: “Mẹ, Noãn Noãn bắt được mấy con cá lớn này, hay mẹ nghỉ tay một lát đi ạ?”

Lâm Uyển Nhu nhìn mấy con cá trong tay lão đại, mặt lộ vẻ vui mừng. Cả nhà họ đã lâu lắm rồi chưa được ăn cá thịt. Nghĩ vậy, bà lại thấy hơi xót xa: “Nhưng làm vậy thì Noãn Noãn lại vất vả quá.” Nàng là hòn ngọc quý trên tay cả nhà, đáng lẽ phải được ở nhà hưởng phúc, nào ngờ lại phải bôn ba ngược xuôi vì gia đình, giờ còn phải vào bếp nấu nướng.

Tô Noãn Noãn vội lắc đầu: “Không sao đâu ạ, nấu chút cơm này có đáng gì đâu.” Dù sao ban ngày nàng cũng có nhiều thời gian để ngủ bù, hơn nữa đối với một số người, nấu ăn là một sự hưởng thụ, huống hồ tự mình nấu ăn cũng sẽ hợp khẩu vị hơn.

Không phải Lâm Uyển Nhu nấu không ngon, mà là do tay nghề của nàng hiện tại đã quá xuất sắc, dù chỉ là nguyên liệu đơn giản cũng có thể biến thành món ngon tuyệt hảo.

Tuy Tô Noãn Noãn đứng bếp chính, nhưng những việc khác trong nhà họ vẫn xúm vào làm. Ví dụ như đại ca cũng tự giác nhận lấy việc làm cá.

Làm cá là một công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ. Vảy cá phải cạo thật sạch, nếu không sẽ ảnh hưởng đến mùi vị. Khi mổ bụng phải cẩn thận không làm vỡ mật cá và trứng cá (nếu có), lớp màng đen và máu tanh bên trong cũng phải rửa thật sạch. Dưới sự chỉ dẫn của Lâm Uyển Nhu, dù còn lóng ngóng nhưng đại ca làm rất tỉ mỉ.

Nhị ca thì lo rửa rau, gọt vỏ khoai tây. Tứ ca và ngũ ca thấy trong bếp không cần thêm người, liền ra ngoài quét dọn nhà cửa, hoặc ra sân xem có gì cần giúp không.

Vừa mới bước ra cửa đã bị Tô Noãn Noãn gọi giật lại.

“Tứ ca, huynh mài giúp muội con dao này với.” Lát nữa nàng cần thái cá, dao phải thật sắc mới được.

Lão tứ vui vẻ nhận lời, dường như được Noãn Noãn nhờ vả khiến hắn rất phấn khởi.

“Được!”

Trên đường về, Tô Noãn Noãn đã suy nghĩ rất lâu xem nên chế biến mấy con cá này thế nào... cá kho tộ, cá kho riềng, cá kho tương... đủ các món cá kho lần lượt hiện lên trong đầu nàng. Nhưng cuối cùng đều bị nàng loại bỏ. Sáng sớm mà ăn những món đó thì hơi nặng bụng. Hơn nữa, để làm mấy món cá kho đó cần khá nhiều loại gia vị đặc trưng, tuy có thể mua trong hệ thống nhưng nàng lại không biết giải thích nguồn gốc thế nào. Nàng có thể nói là nhặt được nấm trong núi, chứ không thể nói là nhặt được cả hũ tương hay lọ gia vị được.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tô Noãn Noãn quyết định nấu cháo cá. May mà trong nhà vẫn còn một ít gạo.

Lúc này, đại ca đã làm sạch cá. Nàng lấy một con, con còn lại để dành đến tối.

Nàng đặt cá lên thớt, tay cầm con dao đã được mài sắc bén, nhanh nhẹn thái cá thành từng lát mỏng. Động tác của nàng uyển chuyển mà chuẩn xác, mỗi nhát dao hạ xuống chỉ nghe một tiếng phập rất nhỏ, miếng cá vẫn còn nguyên vẹn, không hề bị nát. Từng lát cá mỏng tang như cánh ve, cầm lên có thể nhìn xuyên qua.

Thái xong, nàng rửa lại cá cho sạch rồi dùng gừng giã nhỏ để ướp khử mùi tanh.

Tiếp theo, nàng vo sạch gạo, cho vào nồi cùng lượng nước vừa đủ rồi bắc lên bếp đun với lửa nhỏ. Trong lúc nấu cháo, nàng cho phần cá đã ướp vào nồi, nêm thêm chút hành lá, gừng băm và tiêu xay. Dùng muôi khuấy nhẹ nhàng để cháo và cá quyện vào nhau.

Tranh thủ lúc ninh cháo, Tô Noãn Noãn nhanh tay thái khoai tây thành những sợi mỏng đều tăm tắp. Nghĩ lại, nàng vẫn quyết định mua thêm mấy quả ớt đỏ trong hệ thống với giá 5 văn tiền rồi cũng thái sợi. Rốt cuộc, món khoai tây xào chua cay mà thiếu đi màu đỏ của ớt thì quả thực mất đi phần nào hấp dẫn.

Thái xong, nàng đem khoai tây đi rửa sạch để loại bỏ bớt tinh bột, giúp món ăn giữ được độ giòn. Nàng chần nhanh khoai tây qua nước sôi trong vài giây rồi vớt ra ngay, để ráo nước. Sau đó, nàng nêm nếm gia vị vừa ăn rồi dùng đũa trộn đều để từng sợi khoai tây đều thấm đẫm gia vị.

Lúc này nồi cháo cá cũng vừa chín tới. Tô Noãn Noãn múc riêng một bát đầy cho tổ phụ tổ mẫu, phần còn lại chia đều cho tám người trong nhà. Khi múc cho cha và mẹ, nàng còn cố ý vớt nhiều cá hơn một chút.

Cả nhà quây quần bên chiếc bàn nhỏ, trước mặt mỗi người là một chiếc màn thầu trắng nõn và một bát cháo cá nóng hổi. Đĩa khoai tây xào chua cay đầy đặn được đặt ngay giữa bàn.

Đĩa khoai tây xào chua cay vừa được bưng lên, màu sắc bắt mắt cùng hương thơm quyến rũ lập tức thu hút mọi ánh nhìn. Những sợi khoai tây vàng óng, mảnh như sợi chỉ, được xào chín tới, xếp gọn gàng trên chiếc đĩa sẫm màu trông thật ngăn nắp. Màu xanh non của hành lá và màu đỏ tươi của ớt thái sợi điểm xuyết càng làm cho món ăn thêm phần sinh động.

Tô Tĩnh Vân khẽ nhắm mắt hít hà hương thơm, rồi cẩn thận gắp một đũa đưa lên ngắm nghía. Từng sợi khoai tây đều tăm tắp, khi gắp lên còn hơi cong cong tựa dây đàn. Khoai tây quyện với gia vị tỏa ra mùi thơm độc đáo, khiến người ta không khỏi thèm thuồng.

Đưa vào miệng, cảm nhận đầu tiên là độ giòn sần sật. Ngay sau đó, vị chua cay mặn ngọt hài hòa của gia vị quyện cùng vị bùi của khoai tây lan tỏa khắp khoang miệng. Cái cay nồng nhẹ của ớt, thơm thơm của hành lá hòa quyện một cách hoàn hảo.

“Hương vị này... quả thực tuyệt diệu!” Tô Tĩnh Vân ăn xong một đũa, không nhịn được mà thốt lên khen ngợi.

Nghe ông nói vậy, những người còn lại cũng không thể kiềm chế được nữa, lần lượt động đũa, liên tục gắp những sợi khoai tây đưa vào miệng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)