Từ Bày Quán Bán Bánh Nhân Hẹ Đến Được Vạn Người Mê

Chương 10:

Chương Trước Chương Tiếp

“Thôi kệ, dù sao việc của ta cũng không gấp, để mai nói sau vậy.”

Giờ phút này, Phong Thiên Cửu nào còn tâm trí đâu mà nghe họ bàn tán, tâm hồn hắn đã sớm bay đến bên cạnh mấy chiếc bánh nóng hổi rồi.

Chờ tan triều, hắn vội vã trở về Dưỡng Tâm Điện, sai thái giám mang năm chiếc bánh của mình lên.

Lão thái giám răm rắp làm theo cách Tô Noãn Noãn đã chỉ ngày hôm qua, sai người hâm nóng lại bánh.

Không thể hấp, chỉ có thể nướng.

Nhưng vì là lần đầu làm, họ không canh lửa chuẩn, nên chiếc đầu tiên đã bị cháy.

Nếu để Hoàng thượng biết, chắc chắn đầu họ sẽ không giữ được. Hết cách, lão thái giám đành phải lấy một chiếc trong số bánh lão mua thêm hôm qua để bù vào.

Năm chiếc bánh nhân hẹ trứng gà được mang đến trước mặt Hoàng đế.

Hương vị hơi khác biệt so với ngày hôm qua. Vỏ bánh không còn mềm mại như trước, nhưng lại có thêm một lớp vỏ giòn thơm mùi nướng, mang đến một hương vị rất riêng.

“Thật không tệ.”

Ở đây không có người ngoài, Phong Thiên Cửu ăn còn say sưa hơn cả hôm qua, ba miếng đã xử lý xong một chiếc.

Đang ăn đến chiếc thứ ba, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.

Phong Thiên Cửu nuốt vội miếng bánh, nhíu mày: “Bên ngoài có chuyện gì vậy, sao ồn ào thế?”

Lão thái giám đi ra dò hỏi rồi quay vào bẩm báo: “Bẩm Hoàng thượng, nghe nói... là Nhàn phi nương nương đến ạ.”

“Phụt...”

Phong Thiên Cửu đang uống nước thì sặc suýt phun ra ngoài.

“Nàng đến làm gì?”

Nhàn phi là phi tần được Phong Thiên Cửu sủng ái nhất. Ngày thường tính tình kiêu ngạo ngang ngược, lại hay nhõng nhẽo. Có lẽ thấy Phong Thiên Cửu đã lâu không đến tẩm cung của mình, nên mới tìm đến tận cửa.

Lão thái giám thăm dò ý tứ: “Hoàng thượng, có muốn cho Nhàn phi nương nương vào không ạ?”

Phong Thiên Cửu lắc đầu.

“Tùy tiện tìm cớ gì đó, bảo nàng về cung trước đi.”

Hắn quá hiểu tính cách của Trần Tĩnh Nhàn, căn bản không phải dăm ba câu là xong chuyện. Đến lúc đó bánh lại nguội mất.

Hôm qua chủ quán kia đã nói rồi, bánh này nhất định phải ăn nóng mới ngon nhất.

Giờ mà giải thích với nàng ta chắc chắn mất cả buổi sáng, nên Phong Thiên Cửu dứt khoát không gặp.

“Cứ nói hôm nay trẫm bận việc, hôm khác sẽ đến tìm nàng.”

Lão thái giám vâng lệnh, lựa lời truyền đạt lại ý của Hoàng thượng cho Nhàn phi.

Nhàn phi đương nhiên không vui.

Nàng ta đến đây chính là muốn xem vì sao mấy ngày liền Phong Thiên Cửu không đến tìm mình, có phải đang giấu người đẹp nào mới trong tẩm điện không. Ai ngờ đến cửa cũng không được vào.

“Hoàng thượng thật sự nói vậy sao?”

Lão thái giám: “Dạ, đúng vậy ạ.”

“Hừ!”

Nhàn phi xinh đẹp dậm chân, bĩu môi, nói với nha hoàn bên cạnh: “Chúng ta về cung!”

Lão thái giám tiễn Nhàn phi đi xong quay trở lại, Phong Thiên Cửu đã gần ăn xong, nhưng trên mặt vẫn lộ rõ vẻ chưa thỏa mãn.

Lão cúi đầu đi vào, chợt cảm thấy ánh mắt đáng sợ của Phong Thiên Cửu đang nhìn mình từ trên xuống dưới.

Lão thái giám căng thẳng không dám hé răng.

“Khụ khụ.” Phong Thiên Cửu hắng giọng: “Lý Bồi Sinh, ngươi...”

Tim lão thái giám đập thình thịch.

“Tối qua, chắc ngươi cũng mua không ít bánh nhỉ.”

Lão thái giám: “!!!”

Trong lòng khóc ròng.

Lão biết ngay mà!

Người Tô gia ngồi quây quần quanh chiếc bàn tròn cũ kỹ, nhìn những món ăn trước mắt mà lặng đi.

Mấy đĩa màn thầu trắng phau, cùng vài món rau xào đơn giản.

Tô Tĩnh Vân kinh ngạc.

“Noãn Noãn, đây đều là muội làm sao?”

Đại ca giành lời: “Đúng là tiểu muội làm đấy, ta ở bên cạnh phụ giúp thôi.”

“Nhưng... muội học nấu ăn từ khi nào vậy?”

Lời vừa dứt, Lâm Uyển Nhu dùng khuỷu tay huých nhẹ hắn.

“Thôi chúng ta đừng nói nhiều nữa, Noãn Noãn đã vất vả nấu cơm như vậy, chúng ta mau nếm thử đi.”

Có bà lên tiếng, cả nhà mới bắt đầu cầm đũa.

Tuy món ăn không phong phú, lại toàn là rau xanh, nhưng tay nghề của Tô Noãn Noãn bây giờ đã rất tốt.

Những món rau xào bình thường nhất cũng tỏa ra mùi thơm nức mũi.

Tổ phụ bọn họ bị đày ra biên cương hoang vu từ khi đại ca còn chưa ra đời. Từ lúc sinh ra đến giờ, số lần họ được ăn bột mì trắng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Giờ nhìn những món ăn bắt mắt trước mặt, ai cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)