Tô Bạch đem gáo nước đưa tới trước mặt cô, hắn nói: “Thật sự là anh không biết em khát hay anh khát nữa.”
“En đang rất khát, từ lúc em đọc sách đến giờ vẫn chưa uống một ngụm nước nào, thì, thì đã đi mua muối rồi.” Khương Hàn Tô nhận gáo nước nhỏ giọng nói.
“Đúng rồi, không phải anh cũng khát sao? Sao không rót vào bát uống đi?” Khương Hàn Tô hỏi.
“Cái gáo này, một mình em có thể uống hết sao?” Tô Bạch tức giận hỏi.
“Há, uống không hết.” Khương Hàn Tô không hỏi nữa, cô cầm gáo uống ực ực mấy ngụm, sau đó lau miệng, đem gáo đưa cho Tô Bạch: “Em uống no rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây