“Tớ cũng chỉ nói đùa một chút thôi mà, cậu biết rõ tớ không có ý đó. Sở dĩ tớ nói như vậy, còn không phải là vì vừa nãy cậu mở bộ phim kia thật sự khiến tớ bị dọa chết khiếp? Cho nên tớ mới không cẩn thận vô ý nói ra, nhưng tớ giận là vì muốn tốt cho cậu. Nếu không phải sợ cậu ôm Tiểu Chanh Chanh xuống cầu thang xảy ra chuyện, tớ sẽ không nói như thế? Còn nữa, đừng tưởng rằng tớ không biết ý định của cậu là gì, trong số những đĩa CD dì út mua, phim kinh dị có không ít, nhưng cũng không thiếu phim cương thi do Lâm Chính Anh đóng nha! Vì sao cậu không cho tớ xem mấy phim đó, mà phải lựa một bộ phim đáng sợ nhất trong đó? Còn không phải là muốn trả thù tớ hay sao?” Tô Bạch ôm cô, dùng tay bóp bóp mũi của cô.
“Chỉ vì cái này, đáng giá để cậu rơi nước mắt hay sao, thật không biết xấu hổ nha. Đây là Khương đại lớp trưởng có tính cách lạnh lùng và quật cường mà tớ từng gặp vào năm đó hay sao?” Tô Bạch xong, dùng tay lau một ít giọt nước mắt trên khóe mắt của cô.
“Nếu cậu thích một Khương Hàn Tô lạnh lùng và quật cường, vậy cậu đi mà thích, tớ bây giờ không phải nữa rồi.” Khương Hàn Tô nhếch miệng nói.
“Tiểu Hàn Tô, lý lẽ của cậu có hơi sai sai nha, trên đời này cũng chỉ có một Khương Hàn Tô, cậu muốn tớ đi đâu tìm được một người khác đây.” Tô Bạch nói.
“Sao có thể không tìm được? Trên đời này người trùng tên nhiều lắm.” Khương Hàn Tô nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây