“Hàn Tô, áo lông cậu cởi ra cậu để ở đâu?” Tô Bạch hỏi.
“Ở đây, cậu muốn làm gì?” Khương Hàn Tô hỏi.
“Vừa nãy bác sĩ có nói về trường hợp của cậu, dùng túi chườm nóng để làm ấm chân một lát sẽ thoải mái hơn rất nhiều, chân cậu lạnh thế này thì làm sao mà ngủ được!” Tô Bạch cầm áo lông cô ấy đưa tới, một bên mặc một bên nói: “Vừa hay ở chỗ tớ có túi chườm nóng, tớ đi nấu ít nước nóng, làm vậy thì chân cậu sẽ không lạnh nữa.”
“Không cần đâu.” Khương Hàn Tô nói.
“Nghe lời.” Sau khi Tô Bạch đứng dậy, hắn nhét lại góc chăn cho cô, nhìn thấy đôi mắt cô ấy rơm rớm nước mắt thì mỉm cười, nói: “Được rồi, cậu khóc làm gì, đừng tự làm mình cảm động. Tớ làm những điều này là vì tớ thích cậu, cho nên mới phải làm như vậy, vì thế, cậu không cần cảm động. Nếu như tớ không thích cậu, tớ sẽ không thèm quan tâm đến sự sống chết của cậu đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây