“Đừng, đừng hôn, tay tớ bẩn lắm.” Khương Hàn Tô đỏ mặt nói.
“Là vì tớ sợ cậu lo lắng về vết chai trên tay cậu, khiến cậu nghĩ rằng tớ không cần cậu nữa? Ngày hôm qua, sở dĩ tớ nói như vậy, chỉ là muốn cậu bớt mệt nhọc một ít. Không ôm không biết, bây giờ ôm cậu rồi, thật sự so với trước kia nhẹ đi quá nhiều. Nếu còn tiếp tục như vậy, nói không chừng căn bệnh hạ đường huyết còn có thể tái phát.” Tô Bạch nói.
Những ngày qua có Tô Bạch chăm sóc, hai người thường thường ăn cơm cùng nhau. Học kỳ này, căn bệnh hạ đường huyết của cô không còn tái phát nữa.
Nhưng bây giờ, cô ấy đã gầy đi giống năm học lớp 9 nên hắn không biết bệnh hạ đường huyết có thể tái phát một lần nữa hay không.
Khương Hàn Tô gật gật đầu, nói: “Tớ biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây