Trong một thế giới luôn coi trọng vật chất, ngay cả nông thôn hay nhiều thành phố nhỏ đã không còn tiếp tục bảo thủ nữa và xuất hiện một người như Khương Hàn Tô là điều thật thật sự rất quý giá.
Khương Hàn Tô nghe vậy, ngậm chặt miệng không lên tiếng, bởi vì những lời Tô Bạch nói là sự thực.
“Nhưng cậu rất khác với những cô gái ấy, trong lòng cậu luôn khao khát tình yêu phát triển từng bước, là thứ tình yêu nước chảy thành sông, là thời gian lãng mạn dành cho cả hai bên, là yêu một người thì sẽ yêu cả đời. Bởi vậy, tớ có thể hiểu được vì sao cậu không đồng ý với tớ sớm. Suy cho cùng, bởi vì nguyên nhân đời trước, cậu sợ bị vứt bỏ nên tình yêu đối với cậu chỉ có thể lựa chọn một lần, hoặc là bên nhau cả đời, hoặc là đầy người thương tích. Vì thế, cậu luôn muốn khảo nghiệm tớ thật lâu, nhìn tớ đến cùng có phải là người cậu có thể giao phó một đời người hay không. Cũng chính vì nguyên nhân ấy, từ trước đến nay, tớ không có bức cậu quá nhiều, nếu như tớ ép buộc cậu, tớ có thừa biện pháp khiến cậu đồng ý với tớ ngay bây giờ.” Tô Bạch nói.
“Biện pháp gì?” Khương Hàn Tô hỏi.
Tô Bạch mỉm cười, nói: “Nếu như dẫn cậu đi đến một nơi có rất nhiều người, sau đó đứng trước mặt vô số người tỏ tình với cậu, cậu sẽ đồng ý hay không đồng ý đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây