Khương Hàn Tô trợn tròn hai mắt, sau đó sợ hãi rụt tay của mình lại ngay lập tức.
“Cậu, sao cái nào cậu cũng mê hết vậy.” Khuôn mặt Khương Hàn Tô ửng đỏ hỏi.
“Ban đầu không có, chỉ là không biết vì sao, vừa nhìn thấy cậu liền có.” Tô Bạch cười nói.
Đến cùng là do bản thân Tô Bạch va chạm với xã hội quá nhiều, hắn cũng không cảm thấy chút xấu hổ nào.
Chân đã cắn rồi, còn ngón tay tính là cái gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây