Chân trời rực đỏ như bị lửa thiêu.
Thẩm Nghi gõ gõ cửa phòng hai cái, rồi lập tức đẩy ra.
Nữ nhân kia đang nằm trên mặt bàn, mái tóc xanh rủ xuống như thác nước, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, điềm tĩnh động lòng người, chỉ có đôi lông mày thanh tú khẽ cong, cùng với hàng mi rậm rạp đang run nhè nhẹ, thoáng lộ vẻ bất an.
Thẩm Nghi chậm rãi đến gần, nhìn xuống một xấp giấy vàng thật dày đang bị cánh tay đối phương đè lên, phần góc đã nhiễm một chút mực, còn thuận tiện dính một ít lên khóe môi đối phương.
Hắn có chút cạn lời, nhẹ nhàng cầm lấy bút lông, rút cán bút từ trong miệng Lâm Bạch Vi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây