Thẩm Nghi im lặng bước vào trong viện, khoát tay nói: “Đóng cửa lại.”
Mấy người dùng sức đè cửa gỗ xuống, vất vả lắm mới kéo được chốt cửa, sau đó mệt mỏi ngồi bệt dưới đất nhìn nhau.
Trương Đại Hổ run sợ nói: “Mẹ nó, trước kia đám người này cứ nhìn thấy lão tử đi tới là trốn hết sạch, thế mà hiện tại, bọn họ lật trời rồi, lại dám xông vào phòng trực của lão tử!”
Vừa dứt lời, gã lập tức phát hiện mấy câu này không đúng, vội vàng cười nói với Thẩm Nghi: “Ngài là lão tử, ngài là lão tử của ta.”
(Lão tử trong này nghĩa là cha.)
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây