Cho nên, Nhân Hoàng mới nói ra câu vừa rồi, có ý đồ muốn thuyết phục chính mình, đó là sau khi một tu sĩ thật vất vả mới kiếm được địa vị hôm nay thì suy nghĩ trong lòng đối phương sẽ phát sinh thay đổi.
Chức vị Tiên Đế có thể lấy dễ như trở bàn tay thì cần gì phải để ý đến thương sinh trước mắt?
Cũng chỉ khi ôm trong lòng suy nghĩ như vậy, ông ấy mới có thể không để ý tới Thẩm Nghi, cuối cùng tự mình hoàn thành kế hoạch lúc trước.
Nhưng đối mặt với lời phản bác của tiểu cô nương trước mắt này, Nhân Hoàng cũng chỉ có thể cười khổ, khát cầu ngôi vị Tiên Đế là suy nghĩ của người bình thường, nhưng những gì vị Trấn Nam tướng quân kia làm lại không hề giống người bình thường.
“Trẫm cũng cảm thấy hắn sẽ không.” Nhân Hoàng lại một lần nữa lười biếng tựa vào mép đá, hơi thở mong manh, tựa như người sắp chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây