Lưu quang rơi xuống đất, hiện ra một bóng dáng mặc áo đen quen thuộc.
Diệp Lam đã bước tới nghênh đón, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn tú kia, nàng đã tự mình trải qua khá nhiều cấp bậc mối quan hệ với đối phương, từ ban đầu hắn là thuộc hạ của nàng, sau đó biến thành sư đệ, lại biến thành sư thúc, thành người lãnh đạo trực tiếp, cho tới vị lão tổ bây giờ.
Trong khoảng thời gian ngắn, mối quan hệ giữa hai người thay đổi quá nhanh chóng cũng quá nhiều lần, bởi vậy trong lúc nhất thời, nàng cũng có chút không biết nên xưng hô như thế nào, chỉ hô hấp dồn dập theo bản năng, sau đó chậm rãi mang theo chút nghẹn ngào, hỏi ra vấn đề quan trọng nhất thay tất cả mọi người: “Ngươi có khỏe không?”
Thẩm Nghi vừa mới trở về, đã bị mấy ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào. Hắn hơi có chút không thoải mái nhướng mày. Từ sau khi rời khỏi Hồng Trạch, thật lâu rồi hắn cũng không nhận được loại cảm giác tương tự.
Nghĩ đến đây, Thẩm Nghi gật đầu nói: “Tạm thời vẫn ổn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây