Đã đến đêm khuya.
Trong Lưu Ly phủ thành đèn đuốc sáng trưng, phố lớn ngõ nhỏ người đi lại không dứt.
Dù bách tính Thần Triều vốn có kiến thức rộng rãi, hơn xa sinh linh ở vùng đất Hồng Trạch, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ là phàm phu tục tử.
Đối với phàm nhân, bọn họ rất khó phân biệt được tu vi cụ thể của một tồn tại đến cùng là cao thâm tới cỡ nào, chỉ có thể dựa vào cảm nhận trực quan thô bạo nhất đó chính là kích cỡ của hình thể.
Yêu thể của Nam Hoàng đúng là quá mức khổng lồ, nó lớn đến mức liếc mắt một cái hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối ở đâu, thậm chí còn mang lại cho người ta một loại cảm giác mơ hồ kiểu như “chỉ cần nó rơi xuống là toàn bộ Lưu Ly phủ đều sẽ hóa thành phế tích trong khoảnh khắc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây