Nó dồn sức chạy đi, nhưng dần dần lại cảm thấy một điều gì đó không thích hợp, rõ ràng nơi kia chỉ cách mình một tấc, vì sao cần dùng khoảng thời gian lâu như vậy vẫn chưa đến nơi?
Nam Hoàng vội vàng mở mắt theo bản năng, lại thấy sau khi đám mây trắng kia tan đi, thứ nằm ở xa xôi phía trước vốn không phải phủ thành, chỉ có một viên tinh quang nhỏ bằng hạt gạo không ngừng lóe sáng lên.
Cho dù nó có dùng tốc độ như thế nào để chạy đi, cũng chỉ có thể làm cho viên tinh quang ấy hơi phóng đại hơn một chút.
Nam Hoàng hé miệng. Muốn mượn dùng loại thủ đoạn này để tiêu hao nội tình của nó? Vị Bồ Tát này có thể mở mắt ra nhìn một cái được không, để xem xem đến cùng là giữa hai bên chênh lệch lớn đến cỡ nào?
Nó bình ổn nỗi lòng, lại hướng ánh mắt nhìn chằm chằm vào viên tinh quang kia, ngay sau đó, ngọn núi thịt này trực tiếp bộc phát ra tốc độ trước nay chưa từng có, giống như không biết mệt mỏi, tiếp tục lao về phía trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây