Trong màn sương mù mênh mông đang điên cuồng phun trào, bóng dáng Thẩm Nghi đang khoanh tay đứng tại chỗ, lại lộ ra vẻ đơn bạc nhỏ bé không ngờ, bộ y phục màu đen mộc mạc trên người hắn vốn không chống đỡ được sự lạnh lẽo bên trong Thái Hư chi cảnh, tựa như chỉ cần một làn sương mù hơi mạnh một chút thổi qua là có thể nuốt hết toàn bộ thân thể hắn, ngay cả một chút bột phấn cũng không còn.
Nhưng hắn vẫn bình tĩnh đứng ở chỗ này.
Không ngờ mảnh sương mù màu xám xung quanh lại như có ý thức, chúng cố ý rời xa hắn, không lây dính chút nào vào góc áo của hắn.
Từ khi bước vào Thái Ất Chân Tiên tứ phẩm, Kim Đan trong cơ thể hắn đã trở thành điểm neo bên trong Thái Hư chi cảnh, có thể bảo đảm cho hắn dừng lại nơi đây trong một khoảng thời gian cực dài, cũng không đến mức hoàn toàn trầm luân trong đó.
Thẩm Nghi cũng không có tâm tư đi đấu võ mồm với Thần Hư lão tổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây