“Nhìn ta làm gì?” Dương Minh Lễ nhướng mi mắt lên, sau đó tùy ý nói: “Nam Dương tướng quân có gì chỉ giáo?”
Đối phương có thể nhận được tin tức Đại Yêu ba nhà tập kích Tùng Phong phủ sớm như vậy, còn có thể rời khỏi Thần Triều trước khi mọi người kịp phản ứng, sau đó lấy được chân kinh trở về như thế, tất cả những điều này đã nói rõ, nếu bỏ qua thực lực không bàn đến, chỉ tính riêng đến con đường tin tức, hay năng lực phán đoán, lại cho thấy trình độ nắm giữ toàn bộ thế cục của Nam Dương tướng quân đã sớm vượt qua đám lão già bọn họ rồi.
Ông ấy lại không biết, câu nói này của mình đã mang đến cho Nghiêm Lan Đình nỗi khiếp sợ lớn đến mức nào.
Nhìn như Nghiêm lão gia tử đang bình tĩnh ngồi ở đó, nhưng trên thực tế bàn tay đang đặt trên gối đã nhúc nhích không kiểm soát được rồi. Còn nhớ lúc trước lão tiểu tử này, dù liều mạng tách riêng, cũng nhất quyết phải nắm quyền khống chế trong tay, chỉ sợ người khác đưa ra ý kiến trái ngược với mình, ai biết đến bây giờ, lại dễ dàng nhả quyền lực này ra như vậy, thậm chí còn trực tiếp giao quyền quyết địch cho một tên tiểu bối làm chủ?
Chẳng lẽ đó chỉ là nói kháy thôi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây