Ông ấy ra vẻ tùy ý liếc nhìn phía đối diện, ngay sau đó, trong mắt Nghiêm Lan Đình chợt hiện ra mấy phần ngoài ý muốn. Chỉ thấy họ Dương kia đã sớm thu hồi khí tức, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế đá, nhắm mắt dưỡng thần, tựa như vừa rồi cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Từ khi nào mà lão tiểu tử này lại trở nên dễ nói chuyện như vậy rồi?
Mắt thấy bầu không khí khẩn trương bỗng nhiên hòa hoãn xuống đột ngột, các vị phong hào tướng quân còn lại mặc dù cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn nhanh chóng dàn xếp xong xuôi.
“Chuyện đã giải quyết xong rồi? Có chỗ nào cần chúng ta giúp đỡ không?” Phượng Hi nhìn về phía Thẩm Nghi.
“Coi như cũng được.” Thẩm Nghi khẽ gật đầu, mặc dù chuyến hành trình lần này có độ mạo hiểm rất lớn, nhưng kết cục luôn luôn tốt, hai sợi xích trên người rốt cuộc cũng lấy đi được một sợi, mà thu hoạch nhận lại cũng không nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây