Đối với Trí Không hòa thượng, trình độ kinh dị của vấn đề này thực sự không khác gì vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Phật tổ. Nhưng vừa rồi cuộc đấu pháp được tận mắt nhìn thấy kia, lại chân thật như vậy, thậm chí cho tới bây giờ, cảnh tượng ấy vẫn còn hiện lên rõ mồn một ngay trước mắt nó.
“Hắn... Quả Vị của hắn, có thể quan sát...” Hắc khuyển thò móng vuốt tới, chỉ vào thi thể Thiên Tí Bồ Tát.
Đối với đệ tử Bồ Đề giáo, Bồ Tát chính là tồn tại cần phải kính ngưỡng cả đời, kể cả khi đối phương đã viên tịch, vị trí của đối phương cũng là thứ không thể khinh nhờn, chớ nói chi là loại người cực kỳ tôn trọng quy củ, dù tay cầm Long Hổ đại kinh cũng sẽ không lật xem như Trí Không hòa thượng!
Nhưng giờ phút này, gã lại chủ động lên tiếng nhắc nhở Thẩm Nghi. Thật hiển nhiên, trong khoảng thời gian này một mực đi theo Thiên Tí Bồ Tát “Rèn luyện”, đã khiến cho gã có nhận thức càng thêm khắc sâu đối với Bồ Đề Giáo.
“Đã như vậy, đại sư hãy đi theo ta một đường trước đi.” Thẩm Nghi cũng có chút ngoài ý muốn với lời nói này, bởi ngay cả những thời điểm bản thân vẫn còn nhỏ yếu, những người tu hành kia sẽ không mang công pháp ở trên người, vì vậy trừ phi đối phương là yêu ma, có thể tái tạo hồn phách, nếu không thì trên cơ bản hắn cũng không ôm chờ mong gì đối với chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây