“Lam Nhi, ngươi đi theo ta.” Ý niệm tới đây, Kim Lôi Đạo Nhân lặng yên đứng lên. Hiếm khi ông ấy sử dụng cách xưng hô ôn hòa như vậy, đã khiến cho các vị phong chủ còn lại phải kinh ngạc ngước mắt nhìn qua, tiếng nghị luận vốn đang huyên náo cũng vì thế mà im bặt.
“Phù.” Diệp Lam hít sâu một hơi, nàng tự biết mình không thể gạt được lão giả này, đành phải bất đắc dĩ đứng dậy. Dù sao thì cả về tu vi lẫn kinh nghiệm trải nghiệm, nàng đều thua kém đối phương quá nhiều.
“Chỉ là tâm sự, không cần phải quá mức thận trọng như thế.”
Da mặt tiều tụy của Kim Lôi Đạo Nhân thoáng co rúm lại, không ngờ lại thực sự nặn ra một nụ cười.
Thiên Đan... A không, Thái Hư Đan Hoàng nửa đường nhập môn, thời gian ở lại bên trong Thần Hư sơn quá ngắn, chưa nói tới lòng trung thành gì, thí dụ như lần này, ngay cả loại chuyện xuất thủ cướp kinh cũng không thông báo trước cho người ở trong núi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây