“Quả nhiên là nói dối! Đúng là đám người này từ khi đi theo họ Nghiêm kia, vẫn chưa từng để lão phu vào mắt!” Dương Minh Lễ đột nhiên vung tay áo, lập tức nổi lên ý định sẽ trở về tìm mấy đứa tiểu bối kia gây phiền phức.
Nói cái gì mà yêu họa đột kích? Nói cái gì mà miêu tả cụ thể tựa như được tận mắt nhìn thấy? Thiếu chút nữa đã làm ta gấp muốn chết luôn rồi, bây giờ thì nhìn đi tất cả đều an bình hài hòa, yêu họa từ đâu tới hả?!
Càng không cần phải nói đến tình huống làm cho người nghe mà kinh sợ giống như hai người Diệp Lam Vu Sơn kia thuật lại.
“Ai! Ngài đừng nóng vội!” Hán tử râu đen nhanh chóng hiểu ra ý tứ của Dương Minh Lễ, sau đó vội vàng tiến lên kéo ống tay áo đối phương. Đại nhân chạy tới chín phủ phía tây hỗ trợ, tất nhiên là nghe nói đến chuyện yêu họa mới sẽ sốt ruột chạy vềm bây giờ phủ thành tuy vẫn còn an bình hơn trước, nhưng tình huống này tuyệt đối không có liên quan đến chuyện nhóm người bên kia nói dối về yêu họa!
“Nói!” Dương Minh Lễ cố nén lửa giận, quay đầu liếc mắt nhìn đối phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây