Trong vầng sáng kia có từng cánh tay vắt ngang trời cao, chúng từ trên màn trời buông xuống, trong nháy mắt đã rơi vào tứ chi của Thẩm Nghi, gắt gao trấn áp hắn trên mặt đất.
Theo cánh tay mà động, kim quang nhanh chóng nhấn chìm hết thảy mọi thứ ở nơi đây.
Giờ phút này dưới kim quang dẫn dắt, nội thương vẫn luôn bị bản thân cật lực áp chế trong cơ thể Vu Sơn đã trực tiếp mất đi khống chế, một lần nữa bắn ra. Chỉ thấy gã há miệng, thân hình lung la lung lay, ngay cả thần hồn cũng gần như sụp đổ.
“Dừng tay.” Tiếng nói bồng bềnh bay đến, ở phía cuối cánh tay có một bóng người đang khoanh chân ngồi ngay ngắn trên đài sen, đang nhanh chóng áp sát đến.
Thẩm Nghi vẫn cương quyết bóp chặt cổ họng hai người bên dưới, vẻ mặt bình tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây