Bên dưới vầng Thần Dương ấy, ngay cả ngọn núi cũng trở nên nhỏ bé vô cùng, càng không cần phải nói đến bóng dáng mặc áo đen gầy guộc đứng giữa ngọn núi kia.
So sánh với nhau, gần như bóng dáng của hắn đã đạt đến trình độ mắt thường khó mà trông thấy được rồi.
“Ôi!” Diệp Lam đã bị luồng hồng quang nọ chiếu rọi đến mức không mở mắt ra được. Đừng nhìn nàng có được tu vi hơn sáu trăm kiếp – bằng non nửa tu vi 1500 kiếp của Mộc Dương - nhưng ngàn kiếp lại có nghĩa là đạo đồ viên mãn, chỉ cần không thể đột phá đại phẩm, diễn sinh ra biến hóa hoàn chỉnh thì dù chỉ kém một kiếp, đó cũng là khác biệt một trời một vực rồi!
Vào thời điểm hiện tại đừng nói là tiếp xúc với vầng mặt trời đỏ thẫm này, dù chỉ đơn giản là bị thứ ánh sáng ấy bao phủ, đại bộ phận tu sĩ ngũ phẩm cũng không hề có một chút lực hoàn thủ nào rồi.
“...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây