Kỳ Phong trầm mặc một lát, mặc dù sắc mặt vẫn nghiêm túc như cũ, nhưng trong giọng nói lại hiếm thấy có nhiều thêm vài phần ý cười: “Thủ đoạn cũng không tệ.”
Ý tứ của câu “cũng không tệ kia” chính là vị Tiên Tướng bị sung quân từ Thiên Đình mà đến này, rốt cục cũng dùng hành động thực tế để bổ sung một nhược điểm cuối cùng của đối phương rồi.
Bị xa lánh mà không giận, vẫn nghiêm túc làm việc, chưa chắc đã là tâm tính thượng giai, cũng có khả năng đối phương đang sợ hãi mà biểu hiện như vậy. Nhưng rõ ràng là bản thân có được năng lực không tệ, mà vẫn có thể làm được điểm ấy, cũng chỉ có thể chứng minh người này đúng là một hạt giống tốt mà thôi.
“Đa tạ Thần Quân tán dương.” Thanh Hoa không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lại.
“Bổn quân cũng không có thời gian rảnh để khen ngợi người khác.” Kỳ Phong nhíu mày, cười nhạo nói: “Ta chỉ muốn nói... vừa mới xuống đã kiếm được một khoản công trạng lớn như vậy, chưa chắc có thể thăng quan, nhưng khẳng định là đủ để lấp đầy những tội danh trên đầu ngươi. Thế nào? Có phải đã dự định sẽ được triệu hồi quay trở lại Thiên Đình rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây