Nhưng trên mặt con vượn yêu ấy lại không có chút kiêng kỵ nào, ngược lại nó càng kiêu ngạo: “Nếu ta không làm vậy thì sao? Ngươi muốn giết ta hả? Ngươi động một chút thử xem?”
Nó cười hắc hắc.
Làm sao đám tu sĩ này biết được? Chuyến này nó tới đây vốn là phụng thiên mệnh mà đến, ai dám động? Ai không phục?
“...”
Diệp Lam chưa từng tức giận như vậy, nhưng trong đầu lại hiện lên khuôn mặt Dương Minh Lễ. Sau đó, nàng dời ánh mắt, nhìn về phía bóng lưng của Thẩm Nghi, trong lòng lại có thêm mấy phần áy náy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây