“Diệp sư tỷ trở về, làm sao không báo trước cho sư đệ một tiếng?” Chỉ thấy một thanh niên tuấn tú quần áo không chỉnh tề bước nhanh vào, đứng vịn cửa, cười ha ha chào hỏi.
Thấy Diệp Lam cứ nhìn chằm chằm vào bệ thờ, gã sờ sờ vành tai, thuận miệng nói: “Sư tỷ hàng năm không ở trong phong, đều là môn nhân Đệ Lục Phong chúng ta quản lý nơi đây, sư đệ đoán ngươi rất ít trở về lại muốn thuận tiện để đám môn nhân tế bái tổ sư, mới thay đổi bức tượng tổ sư này. Thật sự không có ý gì khác, hẳn là sư tỷ sẽ không để ý chứ?”
“...”
Dưới cái nhìn chăm chú của thanh niên này, Diệp Lam không vui không giận, chỉ vươn tay lấy bức tượng tổ sư kia, sau đó tiện tay ném thẳng xuống dưới chân thanh niên kia.
Rầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây