Thần Châu không thể so sánh với Hồng Trạch, ở nơi này cường giả nhiều vô số kể, Tiên Gia cự phách có mặt ở khắp nơi, cho nên hắn tuyệt đối không được phép chủ quan.
Diệp Lam suýt chút nữa lại bị hắn chọc tức mà bật cười, sao trước kia nàng không nhìn ra tiểu tử này lại láu cá như vậy chứ? Nhưng thế cũng tốt, hạng người cẩn thận mới khiến người ta yên tâm hơn: “Ta chỉ muốn nói một câu, dù đã gia nhập vào Tam Tiên giáo, cũng đừng tùy ý vận dụng La Hán Kim Thân của ngươi, nếu như phải dùng thì nhớ làm cho sạch sẽ tay chân một chút.”
“Yên tâm.” Thẩm Nghi khẽ gật đầu, hắn vẫn rất am hiểu loại chuyện này.
“Trở về đi, đợi lúc ta rảnh rỗi sẽ dẫn ngươi đi tham gia nghi thức nhập môn, Mạnh Tu Văn và Tịnh Nhi còn rất nhiều chuyện cần hoàn thành, sau khi trở về chớ đi lung tung, Giản Dương phủ tạm thời phải làm phiền ngươi chăm sóc.” Diệp Lam trực tiếp phất tay triệt hồi pháp quyết cách âm, sau đó ngước mắt nhìn lên trời.
Chuyện Thất Bảo Bồ Tát giảng pháp, còn chưa kết thúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây