Ngay cả đôi lông mày, Trần Càn Khôn cũng không thèm động lấy một cái, chỉ bình tĩnh đối mặt với sự oán độc của Trương Hành Chu, chậm rãi nói: “Thật ra bổn tướng cũng từng do dự, chẳng lẽ trên thế gian này lại thật sự có một con yêu ma chịu thành tâm dung nhập vào thế tục? Nhưng sau đó mới nghĩ lại, hơn trăm năm nay, nữ nhân bên cạnh ngươi không có năm trăm thì cũng có đến ba trăm.”
“Đó là các nàng hâm mộ hiệp danh của ta mà tự nguyện tìm đến.” Trương Hành Chu há to miệng thở hổn hển, thương thế toàn thân mơ hồ có dấu hiệu nứt ra.
“Bổn tướng không có ý này.” Trần Càn Khôn khoát tay, cảm khái nói: “Ta chỉ đột nhiên nhớ ra, mỗi lần các nàng mang thai con nối dòng của ngươi là sẽ bị yêu ma bắt đi, tám chín phần mười không có tin tức, một phần mười được cứu trở về, lấy đó để thành tựu danh hiệu hiệp khách phong lưu cho ngươi. Nhưng chỉ ngắn ngủi vài năm sau, những người ấy cũng lặng lẽ chết đi. Bọn họ dùng thân thể phàm nhân của mình, để thai nghén giao ma, không biết ở thời điểm nhìn thấy thứ đồ chơi mà mình sinh ra kia, trong lòng có cảm thấy thê lương hay không?”
“Sắp sinh con là có yêu ma đến bắt, khi đói bụng là có yêu ma đi giết chóc thôn dân, nhiều lần đều đúng thời điểm như thế, trực tiếp kéo dài từ mấy trăm đến hơn vạn dặm xung quanh.”
“Rốt cuộc là đám yêu ma của Thanh châu này đã tạo cái nghiệt gì, lại gặp được một nhà hiệp khách các ngươi đúng thời điểm như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây