Trí Minh nhìn bàn tay trống rỗng, đầu ngón tay cũng có chút co quắp.
Sau đó, gã hậm hực ngẩng đầu, không nhịn được lại oán giận một câu: “Ta từng nghe sư đệ nói lúc trước, bảo ngươi đã mời đạo lữ Tử Vân Tông gì đó, lại thêm Thẩm tiên hữu gì đó tới giúp đỡ mình, vậy ra ngươi tin được người ngoài, nhưng không tin được sư huynh đệ trong giáo.”
Nghe lời ấy, đột nhiên Trí Không hòa thượng biến sắc, trên mặt lộ vẻ hơi chột dạ: “Sư huynh, sư huynh hiểu lầm rồi, Trí Không không có ý đó.”
Trí Thanh nhạy bén bắt được chi tiết này, hai tròng mắt nheo lại, sau khi suy nghĩ một lát, đột nhiên chen vào nói: “Sư đệ, hẳn là người bên ngoài cũng chưa từng xem qua Long Hổ Đại Kinh này chứ?”
Nhìn như tùy ý hỏi, lại khiến Trí Không hòa thượng lâm vào trầm mặc. Gã hơi rũ mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào mũi giày, yết hầu lên lên xuống xuống vài lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây