Vì vậy hôm nay, Diệp Lam mới một mình gọi Thẩm Nghi ra ngoài này nói chuyện. Bọn họ thật sự cho rằng nàng quản đông quản tây, làm một cô vú em như vậy là rất sung sướng sao, còn bị ghét bỏ nữa chứ?
Được, vậy thì dứt khoát ủy quyền đi.
Nếu đối phương đã muốn làm trảm yêu quan chân chính thì cũng không có vấn đề gì, chẳng qua hắn cần phải chứng minh một chút xem rốt cuộc là bản thân có năng lực trấn thủ một khu vực hay không mà thôi.
Diệp Tịnh không quay đầu lại, trực tiếp lướt về phía chân trời.
“Làm gì vậy...” Thẩm Nghi trầm mặc nhìn chăm chú vào bóng dáng nữ nhân đang rời đi kia, sắc mặt dần trở nên cổ quái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây