Chỉ mới trôi qua mấy năm ngắn ngủi, không ngờ nàng lại có thể tấn thăng thành Kim Linh tróc yêu nhân! Chuyện này cũng nói rõ Lâm Bạch Vi đã tiến vào Bão Đan cảnh, đương nhiên là so với Thẩm Nghi, thành tựu này thực sự bé nhỏ không đáng kể, nhưng đây đã là cực hạn mà Lâm Bạch Vi có thể làm được rồi.
Nàng muốn cho đối phương biết, dù mình đi rất chậm, nhưng vẫn luôn cố gắng đuổi theo.
“Ta muốn tặng nó cho ngươi.” Giọng nói của Lâm Bạch Vi càng ngày càng nhỏ, thậm chí còn không dám nhìn người thanh niên trước mặt.
“...”
Thẩm Nghi thoáng ngơ ngác một hồi, sau đó thu hồi bàn tay, gỡ chiếc chuông từ trong tay tiểu cô nương kia xuống, thuận tay đeo ở bên hông, dùng sức buộc chặt lại, sau đó nhẹ giọng nói: “Đa tạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây