Trí Không vất vả lắm mới phục hồi lại tinh thần, sau đó vội vàng tiến lên muốn ngăn cản, nhưng Thẩm Nghi đã xách nam nhân kia, chậm rãi đi tới trước mặt phụ nhân rồi. Chỉ thấy hắn hơi cúi người, vươn bàn tay ra, quơ quơ miếng ngọc bài trong lòng bàn tay ở trước mắt đối phương.
Hắn không nói một lời, nhưng hai mắt phụ nhân lại gắt gao nhìn chằm chằm vào miếng ngọc bài, nhìn chuỗi văn tự tối nghĩa đọc không hiểu phía trên, lại nhìn về phía thanh niên, chợt cảm nhận được một mùi vị quen thuộc ở trên người đối phương, sau đó ngay cả lời nói cũng bắt đầu trở nên lắp bắp.
Bởi vì không bắt nạt mấy trăm tiểu thương trên đường, tuyệt đối không nuôi dưỡng ra được một thân khí chất liều mạng không sợ chết [1] như vậy.
[1] : nguyên văn 混不吝 - từ này có rất nhiều nghĩa, có thể hiểu chính xác nhất là một người không coi trọng chuyện nhỏ nhặt, không thể kiểm soát, có gan mạo hiểm, có gan thử nghiệm, có gan khiêu chiến quyền uy, có gan kiên trì bản ngã, có gan biểu đạt suy nghĩ chân thật của mình.
“Quan... Quan sai đại nhân...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây