Tử Dương hướng về phía con ngựa thấp kia, lên tiếng đùa giỡn một phen, nhưng chỉ có thể đổi được một cái liếc mắt của đối phương.
Con ngựa thấp kia nhẹ nhàng nhấc chân, trong nháy mắt khi móng trước hạ xuống đã thấy con đường đất vàng dưới vó đều bị bóp méo vặn vẹo.
Súc Địa Thành Thốn!
“...”
Thẩm Nghi lập tức nhíu mày theo bản năng, cũng không phải vì tốc độ này nhanh đến mức nào, chỉ là trước khi con ngựa thấp này cất bước, với nhãn lực của hắn bây giờ ai ngờ lại không phát hiện ra đối phương có bất cứ điểm gì khác thường, tựa như đối phương chỉ là một con ngựa bình thường mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây