So với lúc trước ở Tàng Pháp Các, Thẩm Nghi trực tiếp bị kéo vào ảo cảnh, chính mắt thấy Huyền Khánh tiền bối rời đi, thì hiện giờ tu vi của hắn đã bay vọt, đã có thể chứng kiến tòa huyễn trận này khởi động như thế nào rồi.
“Đến cùng là ngươi đã lưu lại cái gì vậy?”
Thẩm Nghi gọi Âm Dương Sinh Diệt ra ổn định thần hồn, lúc này mới nghiêm túc nhìn về phía ảo cảnh. Chỉ thấy chỗ ở của Tiên Nhân đã biến thành Nam Dương Bảo Địa trong chốc láy.
Nhưng nhìn những tu sĩ không ngừng lui tới kia, hoàn toàn có thể hiểu rằng thời điểm này càng phồn hoa hơn Nam Dương tông của mười vạn năm trước.
Vị lão nhân ấy vẫn đang tĩnh tọa trên đỉnh núi cao, chỉ để lại cho Thẩm Nghi một cái bóng lưng. Mặc dù thân hình đối phương giống hệt lão nhân bên trong Tàng Pháp Các, nhưng hiển nhiên là khí thế trên người càng dư thừa hơn, cũng không hòa ái như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây