Nhưng đám người ấy lại không chú ý tới Thẩm Nghi cũng vừa nhắm mắt lại.
Thọ nguyên của yêu ma tích súc đã lâu, đang điên cuồng trôi qua, hóa thành một cái đại ấn màu huyết hồng, đồng thời một luồng hư ảnh đại điện hùng hồn cũng lấy tốc độ mắt trần có thể thấy được, trực tiếp bao phủ toàn bộ Đông Long Cung.
“...”
Thanh niên mặc áo đen đang ngồi phía sau bàn, dần dần mở mắt ra, nhìn cái đầu rồng trên bàn, đây là vị trí Đông Long Vương từng ngồi ngay ngắn để giảng pháp, nhưng hiện giờ, đống sách trên bàn đã bị lật đến lộn xộn cả rồi.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu rồng râu tím chập chùng này, sau đó một lần nữa sửa sang lại đống sách trên bàn, cuối cùng mới cất lên tiếng nói trong trẻo có chút nghi hoặc hỏi: “Các ngươi thật sự rất sợ tiên sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây